Đồng tình với việc sửa đổi Luật Bảo vệ môi trường rất quan trọng vì đây là cấp thiết cấp bách chứ không phải đến hẹn lại lên, đại biểu Nguyễn Thị Yến (đoàn Bà Rịa – Vũng Tàu) cho biết, với Luật Bảo vệ môi trường năm 2014 đi vào cuộc sống, chúng ta đã đạt được kết quả quan trọng trong an ninh môi trường, bảo vệ môi trường, sức khoẻ người dân và hệ sinh thái. Tuy nhiên, trong quá trình thực hiện Luật cũng còn một số vấn đề tồn tại như: chưa cập nhật xu hướng mới, cách thức quản lý còn nặng nề, phân cấp quản lý chưa rõ ràng, chưa chặt chẽ, việc thực hiện BVMT theo pháp luật quốc tế chưa đảm bảo. Do vậy, sự cần thiết sửa toàn diện Luật Bảo vệ môi trường đáp ứng nhu cầu trong tình hình thực tiễn hiện nay, dự báo cho thời gian tới về biến đổi khí hậu, công nghiệp hóa đất nước.
Cơ bản nhất trí với nội dung dự thảo Luật BVMT sửa đổi, tuy nhiên, đại biển Nguyễn Thị Yến cho rằng có một số điểm trong dự thảo cần được lưu ý. Đặc biệt là vấn đề nguồn lực nhà nước cho bảo vệ môi trường.
Đại biểu Nguyễn Thị Yến (đoàn Bà Rịa - Vũng Tàu)
Khẳng định 3 trụ cột của đất nước là kinh tế - xã hội – môi trường, đại biểu Nguyễn Thị Yến cho rằng, thời gian qua, chi cho môi trường rất thấp. Theo quy định của luật ngân sách, nhà nước chi cho khoa học công nghệ 2% tổng ngân sách trở lên. Trong khi, các nước phát triển chi nguồn lực từ 5-10% GDP, trong đó từ ngân sách 3-4% GDP cho công tác bảo vệ môi trường.
“Cần nêu rõ vấn đề chi cho bảo vệ môi trường từ 3-5% GDP hàng năm. Có như vậy mới tập trung cho trụ cột bảo vệ môi trường”, đại biểu Yến nhấn mạnh.
Dẫn bài học Formosa ở Hà Tĩnh xảy ra ngay đầu nhiệm kỳ, đại biểu Đặng Quốc Khánh (đoàn Hà Giang) cho rằng có rất nhiều điều cần phải giải quyết khi xây dựng Luật Bảo vệ môi trường sửa đổi. Đặc biệt là việc Nhà nước cần phải đầu tư, nhất là về kinh phí cho công tác bảo vệ môi trường. “Luật đề xuất chi ngân sách 2% cho môi trường là không đủ, phải cao hơn nữa vì còn chi cho cả đầu tư bảo vệ môi trường nữa chứ không đơn thuần là xử lý ô nhiễm môi trường” - ông Khánh nói.
Đại biểu Đặng Quốc Khánh (đoàn Hà Giang) nêu quan điểm
Ví dụ như đầu tư cho kinh phí quan trắc môi trường tự động để kiểm tra, giám sát về môi trường chứ chúng ta không thể lúc nào cũng tiến hành kiểm tra thành đoàn, thành người được. “Họ đóng, rồi ngắt làm sao chúng ta biết được. Do đó tôi cho rằng Nhà nước phải bỏ kinh phí để đầu tư quan trắc tự động, kết nối các điểm quan trắc về bộ phận giám sát môi trường tại Sở Tài nguyên và Môi trường, Bộ Tài nguyên và Môi trường. Đồng thời yêu cầu các doanh nghiệp phải có hệ thống quan trắc này để theo dõi. Và cái này cần kinh phí đầu tư”.